Kính Chào Qúy Vị Đến Diễn Đàn Hội Thánh Phục Quyền.

Thông báo
Làm sạch tất cả

NGƯỜI NGAY THẲNG, THẬT TÂM THÌ KHÔNG CẦN PHẢI NGHĨ BÀN, KHÔNG CẦN KHUẾCH TRƯƠNG, KHÔNG CẦN GIẢI THÍCH

(@Vô danh)
 
Ở đời, người ngay thẳng, người thật tâm thì không cần khuyếch trương, thanh minh, đừng bao giờ cho phép bản thân sống vì miệng đời

 

Câu chuyện về chuỗi ngọc và sự nghi kỵ

Câu chuyện như sau, có một ngôi chùa nằm giữa một hồ nước lớn. Đây là ngôi đền bảo vệ chuỗi hạt đeo cổ của Đức Phật, trong chùa chỉ có duy nhất một chiếc thuyền nhỏ dùng để đi lại, việc này nhằm kiểm soát chặt chẽ sự đi lại giúp các nhà sư có thể bảo đảm an toàn cho chuỗi ngọc.

Trong chùa có một vị lão sư phụ và một vài tu sĩ trẻ đi tu. Các nhà sư dự kiến sẽ hoàn thành tu viện càng sớm càng tốt dưới sự phù hộ của chuỗi ngọc của Đức Phật.

Các nhà sư tu hành và canh giữ chuỗi ngọc rất tập trung cho đến một ngày, vị trụ trì triệu tập họ và nói: “Chuỗi hạt ngọc đã biến mất”.

Các nhà sư không thể tin điều đó, bởi vì các nhà sư luôn canh giữ cẩn mật, người ngoài không thể vào chùa, các nhà sư cần họp mặt khẩn cấp, bởi vì tất cả họ đã trở thành n g h i p h ạ m.

Vị trụ trì an ủi các nhà sư, nói rằng ông không quan tâm ai đã lấy, miễn là có thể thừa nhận sai lầm, và trao trả lại chuỗi hạt ngọc của Đức Phật, thì sẽ không bị truy cứu lỗi lầm. Không ai đứng ra thừa nhận, vị trụ trì cho họ bảy ngày thiền định.

Ngày đầu tiên không có ai thừa nhận, ngày thứ hai cũng không, các nhà sư ban đầu vẫn tôn trọng nhau nhưng sau đó họ bắt đầu nghi ngờ nhau, họ không còn nói chuyện với nhau, bầu không khí ngột ngạt cho đến ngày thứ bảy, vẫn không ai nhận lỗi.

Vị trụ trì gặp mặt các vị sư và nói: Tôi rất vui vì các vị đều vô tội, điều đó biểu thị định lực của các bạn là đủ, Chuỗi hạt ngọc chưa bao giờ làm bạn dao động. Các vị có thể rời khỏi chùa vào sáng mai, việc thực hành tu luyện ở ngôi chùa này đã kết thúc.

Sáng hôm sau, để thể hiện rằng bản thân vô tội, các nhà sư mang hành lý của họ và sẵn sàng rời đi, chỉ có một vị sư với đôi mắt mù vẫn đang tụng kinh trước mặt tượng Phật. Các nhà sư nhẹ nhõm trong lòng, bởi vì cuối cùng ai đó đã thừa nhận lấy chuỗi ngọc. Hãy để những bất bình được đưa ra ánh sáng.

Sau khi nói lời tạm biệt với các nhà sư vô tội, vị trụ trì quay lại và hỏi nhà sư mù: “Tại sao con không rời đi? Con đã lấy chuỗi ngọc sao?”

Nhà sư mù trả lời: “Chuỗi hạt ngọc của Đức Phật đã mất nhưng trái tim của Đức Phật vẫn còn đó. Con vì trái tim của Đức Phật mà đến.”

Vị trụ trì hỏi: “Con không lấy nó, vậy tại sao lại chịu để mọi người nghi ngờ và hiểu lầm?”

Nhà sư mù trả lời: “Trong bảy ngày qua, sự nghi ngờ nhau khiến trái tim của con, còn trái tim của những người khác nữa đều buồn, cần ai đó phải chịu nhận trước để giải quyết nghi ngờ.”

Vị trụ trì lấy chuỗi hạt ngọc huyền thoại từ ống tay áo và đeo vào cổ của nhà sư mù: “Sợi dây vẫn còn đó, nhưng chỉ có con học được cách nhẫn chịu trước nghi ngờ và hiểu lầm.”

Kết thúc câu chuyện, tôi nói với người phó phòng về lý do người trưởng phòng ra đi đồng thời nhắc nhở cậu ta: “Cậu thanh niên à, cậu vẫn chưa học được cách nhẫn chịu, bởi vì ở trong trái tim người khác có cậu nhưng trong trái tim cậu chỉ có chính cậu.”

“Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc” người ngay thẳng, thật tâm mình thì không cần phải nghĩ bàn, không cần khuếch trương, không cần phải giải thích mà tự nội tại trong việc mình là ngay thẳng. Còn người giả dối lòng mình thì dù có che lấp đến bao nhiêu, giải thích như thế nào thì vẫn có sâu mọt đục khoét trong thâm tâm, trong việc làm của họ.

Sống thật tâm thì không cần nghĩ ngợi

Bạn bị người khác chê cười vì họ cho rằng bạn thấp kém, không cùng chung thế giới và đẳng cấp với họ. Nhưng họ đâu biết được rằng mỗi người đều có một cá tính riêng, chẳng ai giống ai, và nếu có giống thì sẽ bị đánh đồng mãi mãi. Bạn là bạn và không ai có thể thay thế bạn, hãy tin rằng họ đang sống dập khuôn mất đi cái tôi cá nhân chứ không phải do bạn.

Có một điều mà ai cũng phải đồng tình rằng lời nói có thể làm tổn th ươ ng cao hơn hành động. Nếu bạn nghe được một vài lời bâng quơ không vừa lòng, bạn sẽ càng bị t ổ n th ư ơng cao hơn là những gì bạn nhìn thấy. Không ai sống thay bạn ngay cả những người mà bạn tin tưởng, thương yêu nhất.

Miệng là của người khác họ có quyền được nói, ngược lại tai là của mình, nghe cái gì là do mình chọn lọc. Thay vì nghe những lời chê bai đau lòng, hãy chọn lọc những điều tốt đẹp để mà lắng nghe và hành động. Chúng ta sinh ra là để hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp này, không phải sinh ra do ý muốn của ai. Đừng để bản thân quá thiệt thòi vì suy nghĩ cho người khác quá nhiều. Có những việc mình càng giải thích thì nó càng sai, vậy chẳng có lý do gì mình phải nói ra nhiều làm chi cho mệt. Mình biết và tin tưởng và bản thân là đủ.

Đây là một trong những ký năng giao tiếp quan trọng của cuộc đời. Đôi khi có những việc do chính sự vội vàng và vô tâm trong câu nói mà khiến ta gặp chuyện. Trước khi nói hãy học cách suy nghĩ thật chín chắn và kỹ càng, đừng để “cái miệng làm hại cái thân”.

Sai lầm lớn nhất của con người là không bao giờ kiềm chế cảm xúc, họ sống quá bản năng, có những việc chỉ vì đôi chút bốc đồng mà làm hỏng đại sự. Chỉ cần con người có quan hệ với nhau thì dù thân thiết cũng sẽ có lúc cãi vã, đó là quy luật, vì vậy đừng để sự tức giận lấn át lý trí, chỉ khi có mâu thuẫn chúng ta mới có bài học và sự phát triển.

Đừng bao giờ cho phép bản thân sống vì miệng đời. Bởi có lẽ chẳng ai thật lòng từ đầu đến cuối, khi bạn có tất cả thì bạn là thần tượng của họ, họ cho bạn nghe những lời hay ý đẹp, khi bạn không còn gì thì bạn cũng chỉ là kẻ tầm thường trong câu chuyện của họ mà thôi.

(Nguồn: Cafe Land)

Chủ đề này đã được sửa đổi2 years Trước đây bởiAdmin
Trích dẫn
Người bắt đầu chủ đề Đã đăng : 21/06/2022 3:27 am
Chia sẻ: